February 2, 2025
Dear Parishioners,
How many of us experienced an infant baptism as a momentous event? How many believe that a wedding mass is a life-transforming occurrence? None of us does. We know that these two rituals are important events in the life of a Catholic, but they are rather mundane and forgettable. The parents having the child baptized often pay more attention to the party after the baptism. The couple spends most of their time, money, and effort on the wedding reception, not the wedding mass. For most of us, children baptism and wedding mass are parts and parcels of Catholic life, but they leave no excitement and lasting impact.
Similarly, the three rites that the Gospel narrates today – the circumcision, the presentation of the firstborn, and the purification of a mother after birth – were all mundane rituals for the Jews of Jesus’ time. The Jewish circumcision and firstborn presentation are equivalent to the Catholic baptism. The purification of a mother after birth was far less significant than the wedding mass of today. Thus, these rites were familiar and perfunctory, just as infant baptism and wedding mass are for us.
Together with these humdrum rituals were two elderly persons – Simeon and Anna. What is exciting about getting old? Nothing, but ache and pain, fatigue and loneliness. And what were they doing in the temple? Praying quietly and waiting patiently. Nothing interesting and inspiring!
So, on the surface, the happenings in the Gospel reading are unexciting, ritualistic, boring, and even tiring. But for those who have eyes to see, ears to hear, and especially heart to comprehend what is going on is both life-changing and world-altering.
First, these rituals initiate a life-transforming encounter for Simeon and Anna. These two elderly folks are no boring, pessimistic, over-the-hill octogenarians. They are tough, determined, and unyielding people with perfect patience and absolute trust in God.
Let me ask you this: do you know what is most important, most valuable for your life. Something that makes you so happy and fulfilled that you desire nothing else and fear nothing, even death itself? Alas, I wish there were a handfuls of such people on earth. Most of us have no clue what is so important, valuable, and fulfilling for ourselves that achieving it makes us long for nothing else.
This ultimate goal, we and our contemporary have no clue, but Anna and Simeon knew exactly what theirs was: an encounter with the Messiah, the Savior of the world. Once this goal was achieved, they were ready to die in peace and happiness.
Secondly, not only Anna and Simeon knew the final goal of their existence, but also, they didn’t mind how long it took to achieve that goal. They had been waiting all their life for that encounter with Jesus, even as an infant. They were tireless travelers on their way to their ultimate destination, never waiver nor despair.
Lastly, the encounter between Simeon and Anna and the Messiah was realized in the very mundane, seemingly boring, quickly passing rituals of the day. Here lies an invaluable lesson: God always accomplishes his plan of salvation, his project of transformation in a quiet but steady manner. In this way, on the surface, nothing exciting occurs, but in fact lives are transformed and salvation comes to fruition.
Do you know the ultimate goal of your life? Are you aware of your deepest longing the achievement of which leaves no other desire in your heart? And once you come to be aware of that goal, how would you pursue it and for how long?
In the meantime, God alone knows the deepest longing of everyone’s heart and he never stops working for the fulfillment of the longing, most of the time through quiet, invisible, mundane events and things. Only those who have strong heart to long, clear eyes to see, and attentive ears to hear, will see the hands of God working in their lives bringing fulfillment to their profoundest desires. They patiently and faithfully cooperate with God until the end.
In the Most Holy Trinity and in solidarity with you all,
Fr. Duc
Ông Bà Anh Chị Em quý mến,
Có bao nhiêu người trong chúng ta đã cảm nghiệm lễ rửa tội cho trẻ sơ sinh như một sự
kiện trọng đại? Có bao nhiêu người tin rằng lễ hôn phối là một sự kiện thay đổi cuộc đời? Không ai trong chúng ta tin như vậy. Chúng ta biết rằng hai nghi lễ này là những sự kiện quan trọng trong cuộc sống của một người Công giáo, nhưng chúng quá quen thuộc và dễ quên. Những bậc cha mẹ làm lễ rửa tội cho con thường chú ý nhiều hơn đến bữa tiệc sau lễ rửa tội. Đôi tân hôn dành phần lớn thời gian, tiền bạc và công sức cho bữa tiệc cưới, chứ không phải lễ hôn phối. Đối với hầu hết chúng ta, lễ rửa tội cho trẻ em và lễ cưới là những phần không thể thiếu trong cuộc sống Công giáo, nhưng chúng không để lại sự phấn khích và tác động lâu dài.
Tương tự như vậy, ba nghi lễ mà Phúc Âm thuật lại ngày nay – lễ cắt bì, lễ dâng con đầu
lòng và lễ thanh tẩy cho người mẹ sau khi sinh – đều là những nghi lễ quen thuộc đối với người Do Thái vào thời Chúa Giêsu. Lễ cắt bì và lễ dâng con đầu lòng của người Do Thái tương đương với lễ rửa tội của người Công Giáo. Lễ thanh tẩy cho người mẹ sau khi sinh ít quan trọng hơn nhiều so với lễ cưới ngày nay. Do đó, những nghi lễ này rất quen thuộc và hời hợt, giống như lễ rửa tội cho trẻ sơ sinh và lễ cưới đối với chúng ta.
Cùng với những nghi lễ tẻ nhạt này là hai ông bà cụ – Simêon và Anna. Còn có gì thú vị trong tuổi già? Không có gì, ngoài đau đớn và mệt mỏi, rã rời và cô đơn. Và họ đã làm gì trong đền thờ? Cầu nguyện thầm lặng và kiên nhẫn chờ đợi. Không có gì thú vị và hứng thú!
Vì vậy, bề ngoài, những sự kiện trong bài Phúc Âm không thú vị, mang tính nghi lễ, nhàm chán và thậm chí mệt mỏi. Nhưng đối với những người có mắt để nhìn, tai để nghe và đặc biệt là trái tim để hiểu những gì đang diễn ra thì vừa thay đổi cuộc sống vừa thay đổi thế giới.
Đầu tiên, những nghi lễ này khởi đầu cho một cuộc gặp gỡ biến đổi cuộc sống đối với Simêon và Anna. Hai cụ già này không phải là những người tám mươi tuổi buồn tẻ, bi quan, già nua. Họ là những người cứng rắn, cương quyết, và không chịu khuất phục bằng sự kiên nhẫn hoàn hảo và niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa.
Cho tôi hỏi câu này: bạn có biết điều gì quan trọng nhất, có giá trị nhất đối với cuộc sống của bạn không? Một điều gì đó khiến bạn hạnh phúc và viên mãn đến mức bạn không mong muốn điều gì khác và không sợ bất cứ điều gì, ngay cả cái chết? Than ôi, tôi ước gì có được chỉ vài người như vậy trên trái đất. Hầu hết chúng ta không hề biết điều gì quan trọng, có giá trị và đong đầy cho mình đến độ nếu đạt được điều đó chúng ta không còn mong muốn gì khác.
Mục tiêu tối hậu này, chúng ta và những người đương thời của chúng ta không biết, nhưng Anna và Simêon biết rõ mục tiêu của họ là gì: được gặp gỡ với Đấng Mêsia, Đấng Cứu Độ thế giới. Một khi mục tiêu này đạt được, họ đã sẵn sàng chết trong an bình và hạnh phúc.
Thứ hai, Anna và Simêon không chỉ biết mục tiêu tối hậu cho sự hiện hữu của họ, mà họ còn không hề bận tâm đến việc phải mất bao lâu để đạt được mục tiêu đó. Họ đã chờ đợi cả cuộc đời mình để được gặp Chúa Giêsu, dù lúc đó chỉ là một đứa trẻ sơ sinh. Họ là những lữ khách không biết mệt mỏi trên con đường đến đích điểm cuối cùng của đời mình, không bao giờ nao núng hay tuyệt vọng.
Cuối cùng, cuộc gặp gỡ giữa Simêon và Anna với Đấng Mêsia đã được thực hiện qua những nghi lễ rất tầm thường, có vẻ nhàm chán và trôi qua nhanh chóng của ngày. Đây chính là một bài học vô giá: Thiên Chúa hằng hoàn thành kế hoạch cứu rỗi của mình, dự án biến đổi của mình một cách lặng lẽ êm đềm. Theo cách này, nhìn bên ngoài, không có gì thú vị xảy ra, nhưng trên thực tế, cuộc sống được biến đổi và ơn cứu rỗi đã đơm hoa kết trái.
Bạn có biết mục tiêu tối hậu của cuộc đời mình không? Bạn có nhận thức được khát khao sâu thẳm nhất của mình, khát khao mà khi đạt được nó, bạn không còn mong muốn nào khác trong tim mình không? Và một khi bạn nhận thức được mục tiêu đó, bạn sẽ theo đuổi nó như thế nào và trong bao lâu?
Trong khi đó, chỉ có Thiên Chúa mới thấu rõ khát khao sâu thẳm nhất trong trái tim mỗi người, và Người không bao giờ ngừng làm việc để thỏa mãn khát khao đó, phần lớn thời gian thông qua những sự kiện và sự vật thầm lặng, vô hình, và trần tục. Chỉ những ai có trái tim mạnh mẽ, đôi mắt trong sáng để nhìn, và đôi tai chăm chú lắng nghe mới thấy được bàn tay quan phòng của Thiên Chúa liên lỉ làm việc trong cuộc sống của họ, cho tới lúc đáp đền trọn vẹn những khát khao sâu thẳm nhất của họ. Họ kiên nhẫn và trung thành hợp tác với Chúa cho đến cùng.
Hiệp thông trong Chúa Ba Ngôi và hiệp nhất với ông bà anh chị em,
Lm Tôma Vũ Minh Đức, SJ