March 23, 2025
Dear Parishioners,
In our Catholic tradition, there are two categories of sins: sins of commission and sins of omission. Sins of commission are those we are commanded by God not to do and we did, like the ten commandments. Sins of omission are those commanded by God to do but we don’t do them, like, do good things to others what you want to be done to you.
Unfortunately, in confession most people focus on the sins of commission, things that we should not do but did. And most people never consider the sins of omission, things we should do but didn’t. The parable of the fig tree addresses that category of sins of omission.
Let’s pose a couple of questions. First, you pay arms and legs for your children’s tuition, but they don’t want to study hard, instead just fooling around in school. How would you feel? Second, you are lucky enough to have very successful children, who make tons of money. And when you invite them to your 25th wedding anniversary, they come to the party, but they bring no gifts whatsoever. How would you feel?
The greatest sin of omission is to do nothing with all that God has given to you. A fig tree is supposed to produce fruits after three years of planting. When the owner comes to claim his fruits, there is none.
Remember the story of Lazarus and the rich man? Lying at the door of the rich man, Lazarus longed for the food crumbs falling from the banquet table of the rich man. But he gets nothing. Consequences: The rich man lies in hell, and Lazarus in Abraham’s bosom. The story never mentions anything wrong that the rich has done, only the good thing that he fails to do. Doing nothing for a person in dire need has damned the rich man forever. That is his greatest sin.
Remember also the parable of the master and his three servants? Before the master leaves home on a trip, he gives one servant five talents, another two talents, and another one talent. One talent is equivalent to one thousand gold coins. When the master returns, he greatly rewards the first two servants who have made profits from what they were given. But the third servant has made nothing from what he was given. Listen to what the master tells the third servant, “As for this useless servant, throw him into the darkness outside, where there will be wailing and grinding of teeth.” Doing nothing with all that God has given us is the greatest sin of omission.
The good news for us today is what the owner of the barren fig tree does: he gives it a second chance. Every one of us has been given so much by God: life, health, education, opportunity, jobs, family, and friends; also, faith, hope, and love. What have we done with them? Keeping them for ourselves only amounts to doing nothing for others. The parable of the fig tree is a stark warning for us. We are living on our second chance. There will be no third chance.
So, we must make the best use of our second chance now, both when we come to confession and in our daily living. We must confess both the sins of commission and the sins of omission in order to have a fruitful confession and to show genuine repentance. In our daily living, we must constantly ask ourselves: How have I been using all the gifts that God has given me?
The opportunities for using our time, talents, and treasure for God’s greater glory and for the wellbeing of our brothers and sisters are infinite. The poor have been crying out to God. Our diocese is inviting us through the ADA. Our parish needs financial support and volunteers in ministries.
Giving to God ten percent of what we have received is not only the best investment in this life, but also the most productive investment in the life after. In human accounting, four-fold profit is the best scenario possible. But in the divine accounting, one seed can produce a thirty-, sixty-, and even a hundred-fold.
Let’s live our second chance the best way possible.
In the Most Holy Trinity and in solidarity with you all,
Fr. Duc
Ông Bà Anh Chị Em quý mến,
Trong truyền thống Công giáo của chúng ta, có hai loại tội: tội đã phạm và tội thiếu sót. Tội đã phạm là những tội mà Chúa truyền cho chúng ta không được làm và chúng ta đã làm, giống như mười điều răn. Tội thiếu sót là những tội mà Chúa truyền cho chúng ta phải làm nhưng chúng ta không làm, thí dụ, làm những điều tốt cho người khác những điều chúng ta muốn người khác làm cho mình.
Thật không may, khi đi xưng tội, hầu hết mọi người tập trung vào tội đã phạm, những điều chúng ta không nên làm nhưng đã làm. Và hầu hết mọi người không bao giờ xem xét đến tội thiếu sót, những điều chúng ta nên làm nhưng đã không làm. Dụ ngôn về cây sung đề cập đến loại tội thiếu sót đó.
Hãy đặt một vài câu hỏi. Đầu tiên, cha mẹ phải trả tiền học phí cao cho con cái, nhưng chúng không muốn học mà chỉ muốn chơi bời ở trường. Cha mẹ sẽ cảm thấy thế nào? Thứ hai, cha mẹ may mắn để có những đứa con rất thành đạt, kiếm được rất nhiều tiền. Và khi họ mời con cái đến dự lễ kỷ niệm 25 năm ngày cưới, chúng đến dự tiệc, nhưng chúng không mang theo bất kỳ món quà nào. Họ sẽ cảm thấy thế nào?
Tội thiếu sót lớn nhất là không làm gì với tất cả những gì Chúa đã ban cho mình. Một cây vả lẽ ra phải ra quả sau ba năm trồng. Khi chủ đến tìm quả, không có quả nào cả.
Chúng ta còn nhớ câu chuyện về Ladarô và người giàu không? Nằm ở cửa nhà người giàu, Ladarô khao khát những mẩu thức ăn rơi xuống từ bàn tiệc của người giàu. Nhưng anh ta chẳng nhận được gì cả. Hậu quả: Người giàu nằm dưới địa ngục, còn Ladarô nằm trong lòng Abraham. Câu chuyện không bao giờ đề cập đến bất cứ điều gì sai trái mà người giàu đã làm, chỉ đề cập đến điều tốt mà anh ta không làm. Việc không làm gì cho một người đang đói lả đã khiến người giàu phải chịu án phạt đời đời. Đó là tội lỗi lớn nhất của anh ta.
Chúng ta hẳn còn nhớ ngụ ngôn về người chủ và ba người đầy tớ không? Trước khi rời nhà đi công tác, ông đưa cho một người đầy tớ năm nén vàng, một người khác hai nén và một người khác một nén. Một nén tương đương với một nghìn đồng vàng. Khi người chủ trở về, ông thưởng rất hậu cho hai người đầu tiên đã kiếm lời từ những gì họ được giao. Nhưng người đầy tớ thứ ba chẳng làm gì với những gì mình được ban cho. Hãy nghe lời người chủ nói với người đầy tớ thứ ba: “Còn tên đầy tớ vô dụng này, hãy quăng nó ra ngoài tối tăm, nơi sẽ có tiếng than khóc và nghiến răng.” Không làm gì với tất cả những gì Chúa đã ban cho chúng ta là tội thiếu sót lớn nhất.
Tin mừng cho chúng ta ngày nay là những gì người chủ của cây vả cằn cỗi đã làm: ông cho nó một cơ hội thứ hai. Mỗi người trong chúng ta đều được Chúa ban cho rất nhiều: cuộc sống, sức khỏe, giáo dục, cơ hội, công việc, gia đình và bạn bè; cũng như đức tin, đức cậy và đức mến. Chúng ta đã làm gì với chúng? Giữ chúng cho riêng mình có nghĩa là không làm gì cho người khác. Dụ ngôn về cây vả là một lời cảnh báo nghiêm khắc. Chúng ta đang sống trong cơ hội còn lại của mình. Sẽ không có cơ hội thứ ba.
Vì vậy, chúng ta phải tận dụng tốt nhất cơ hội còn lại của mình ngay bây giờ, khi chúng ta xưng tội cũng như trong cuộc sống hàng ngày. Chúng ta phải xưng tội cả tội đã phạm và tội thiếu sót để có một lần xưng tội hiệu quả và thể hiện sự ăn năn thực sự. Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta phải liên tục tự hỏi: Tôi đã sử dụng tất cả những món quà mà Chúa ban cho mình như thế nào?
Có vô số cơ hội để sử dụng thời gian, tài năng và của cải của chúng ta cho vinh quang lớn hơn của Chúa và cho hạnh phúc của anh chị em chúng ta. Người nghèo đã kêu cầu Chúa. Giáo phận của chúng ta đang mời gọi chúng ta thông qua ADA. Giáo xứ của chúng ta cần hỗ trợ tài chính và tình nguyện viên trong các mục vụ.
Dâng cho Chúa mười phần trăm những gì chúng ta đã nhận được không chỉ là khoản đầu tư tốt nhất trong cuộc sống này mà còn là khoản đầu tư hiệu quả nhất cho cuộc sống sau này. Trong kế toán của con người, lợi nhuận gấp bốn lần là kịch bản tốt nhất có thể. Nhưng trong kế toán của Chúa, một hạt giống có thể tạo ra gấp ba mươi, sáu mươi và thậm chí là một trăm lần.
Hãy sống cơ hội còn lại của chúng ta cách nào tốt nhất.
Hiệp thông trong Chúa Ba Ngôi và hiệp nhất với ông bà anh chị em,
Lm Tôma Vũ Minh Đức, SJ