Fr. Duc’s Message of the Week Feb. 9, 2025

February 9, 2025

Dear Parishioners,


Dorothy Mefford bought a potted gardenia and put it in her living room. She fertilized it and watered it faithfully. The leaves turned a rich green and the plant began to bud. But for some reason the buds died one after the other.

For six weeks, Dorothy tended the plant, hoping that at least one bud would make it and burst into bloom. But none did. Discouraged, she put the gardenia outside.

As she did, she regretted wasting so much time and money on it. Then, she ran into a series of problems: a serious illness in the family, a financial problem, and a misunderstanding with a friend. The more she struggled with these problems, the worse they got. Nothing seemed to go right for her anymore. She began to indulge in self-pity.

Then one day, when her depression hit an all-time low, she got together a basket of dirty clothes and decided to go to the laundry. At least she could wash clothes. As she shut the door and descended the steps, she noticed a lovely fragrance filling the air.

It was so lovely that she looked around to see where it was coming from. What she saw amazed her. The gardenia that she had given up on and had put outside had just produced a magnificent white flower. It was as large as it was fragrant.

All the fertilizing, watering, and care that she had given the plant in the house was not
enough to make it bloom. What it needed was to be exposed to the fullness of the sun.

She stopped and thought for a minute. Then it hit her. What was true of her gardenia was also true of her life. All her efforts to deal with her problems had not produced a solution. Those efforts on her part had been necessary, but they were not enough. Like the gardenia, something was missing. Something more was needed. She needed God, just as the gardenia needed the sun.

Dorothy Mefford’s story of her gardenia and herself bears a striking resemblance to the story of Peter in today’s gospel. Peter and his companions had labored all night and had caught nothing. All their work had been useless. They had done everything they could, but it was not enough. Something was missing.

Then Jesus entered the picture, and everything changed. Like the gardenia discovering the sun, and like Dorothy discovering God, Peter and his companions discovered the answer to their problems. They had been missing the most important ingredient of all. They had been missing the help and the power of God. They had been missing the help and the power of Jesus.

Let me be a little bit philosophical here. For something to happen, there are necessary conditions and sufficient conditions. For example, the passing of a bill by Congress is the necessary condition for the bill to be a law, and the signature of the President is the sufficient condition for that law.

For most problems, we do our best to deal with them. But no matter how hard we have tried, how much money we have spent, and how long we have waited, the problems persist. Efforts, money, and time are necessary conditions to handle the problems. But they are not enough. We must find sufficient conditions for the solutions to those problems.

There was a man whose wife had died suddenly and tragically. He nearly went out of his mind with grief and anguish. Instead of time healing the wound, time only made it worse. Finally, the doctors suggested that the man take a trip abroad.

But travel was not the answer. One day, while in Italy, he climbed up a cliff with one thing on his mind: suicide. As he stood on the edge of the cliff, ready to leap to his death, he suddenly heard music. It was so pure that it startled him. He looked around to see where it was coming from. What he saw amazed him.

There at the entrance to a cave appeared a barefoot boy playing a harmonica. The sound
of the harmonica and the sight of the boy penetrated the depths of his grieving heart. Suddenly he realized how much loveliness and beauty were still left in the world. He realized how selfish and self-pitying he had been.

He said later that the barefoot boy playing the harmonica was a gift from God. It was much more. It was the very presence and power of God entering his life to help him, at a time when he could no longer help himself.

When Jesus said, “Nothing is impossible with God,” I believe he meant that with God we will discover the sufficient conditions for the healing, freedom, recovery, hope, or perseverance to our illness, imprisonment, addiction, despair, or chronic pain. God might or might not make the problem disappear, but God will lead us through and show us a new horizon. And we will feel alive and joyful again.

In the Most Holy Trinity and in solidarity with you all,

Fr. Duc

Ông Bà Anh Chị Em quý mến,


Dorothy Mefford đã mua một chậu hoa dành dành và đặt nó trong phòng khách của mình. Cô bón phân và tưới nước đều đặn. Lá cây chuyển sang màu xanh tươi và cây bắt đầu nảy chồi. Nhưng không hiểu sao các nụ hoa cứ lần lượt chết.

Trong sáu tuần, Dorothy chăm sóc cây, hy vọng rằng ít nhất một nụ sẽ nở hoa. Nhưng không có nụ nào nở. Nản lòng, cô đặt cây dành dành ra ngoài hiên.

Khi làm vậy, cô hối hận vì đã lãng phí quá nhiều thời gian và tiền bạc vào việc này. Sau đó, cô gặp phải một loạt vấn đề: một căn bệnh nghiêm trọng của người thân, một khó khăn tài chính, và sự hiểu lầm với một người bạn. Cô càng vật lộn với những vấn đề này, chúng càng trở nên tồi tệ hơn. Không có gì có vẻ ổn với cô nữa. Cô bắt đầu đắm chìm trong sự tủi thân.

Rồi một ngày nọ, khi chứng trầm cảm của cô xuống mức thấp nhất, cô gom một giỏ quần áo bẩn và quyết định đi giặt. Ít nhất thì cô cũng có thể giặt quần áo. Khi cô đóng cửa và bước xuống cầu thang, cô nhận thấy một mùi hương dễ chịu lan tỏa trong không khí. Thật tuyệt vời khi cô nhìn quanh để xem nó đến từ đâu. Những gì cô nhìn thấy khiến cô kinh ngạc. Cây dành dành mà cô đã từ bỏ và để bên ngoài hiên vừa mới nở một bông hoa trắng tuyệt đẹp. Nó to và thơm ngát.

Mọi công sức bón phân, tưới nước và chăm sóc mà cô đã dành cho cây trong nhà đều không đủ để khiến nó nở hoa. Điều nó cần là được tiếp xúc với ánh nắng mặt trời.

Cô dừng lại và suy nghĩ một phút. Rồi cô nhận ra. Điều đúng với cây dành dành của cô cũng đúng với cuộc sống của cô. Mọi nỗ lực của cô để giải quyết các vấn đề của mình đều không mang lại giải pháp. Những nỗ lực đó là cần thiết, nhưng vẫn chưa đủ. Giống như cây dành dành, cô đang thiếu một thứ gì đó. Cô cần một thứ gì đó hơn thế nữa. Cô cần Chúa, cũng như cây dành dành cần ánh nắng mặt trời.

Câu chuyện của Dorothy Mefford về cây dành dành và chính cô có nét tương đồng đáng kinh ngạc với câu chuyện về Phêrô trong Phúc Âm hôm nay. Phêrô và những người bạn đánh cá của ông đã làm việc suốt đêm mà không bắt được gì. Mọi công sức của họ đều vô ích. Họ đã làm mọi thứ có thể, nhưng vẫn chưa đủ. Có điều gì đó còn thiếu.

Sau đó, Chúa Giêsu xuất hiện và mọi thứ đã thay đổi. Giống như hoa dành dành khám phá ra mặt trời và giống như Dorothy khám phá ra Chúa, Phêrô và những người bạn đồng hành của ông đã khám phá ra câu trả lời cho các vấn đề của họ. Họ đã bỏ lỡ điều quan trọng nhất trong tất cả. Họ đã bỏ lỡ sự giúp đỡ và quyền năng của Chúa. Họ đã bỏ lỡ sự trợ giúp và quyền năng của Chúa Giêsu.

Tôi xin dùng một chút về triết lý ở đây. Để một điều gì đó xảy ra, cần có các điều kiện cần và đủ. Ví dụ, việc Quốc hội thông qua dự luật là điều kiện cần, và chữ ký của Tổng thống là điều kiện đủ để luật đó có hiệu lực.

Đối với hầu hết các vấn đề, chúng ta đều cố gắng hết sức để giải quyết chúng. Nhưng dù chúng ta có cố gắng đến đâu, đã chi bao nhiêu tiền, và đã chờ đợi bao lâu thì các vấn đề vẫn tồn tại. Nỗ lực, tiền bạc và thời gian là những điều kiện cần thiết để giải quyết các vấn đề. Nhưng chúng vẫn chưa đủ. Chúng ta phải tìm ra các điều kiện đủ để giải quyết các vấn đề đó. Có một người đàn ông có vợ đột ngột qua đời một cách bi thảm. Anh ta gần như phát điên vì đau buồn và mất mát. Thay vì thời gian chữa lành vết thương, thời gian chỉ khiến nó tệ hơn. Cuối cùng, các bác sĩ đề nghị người đàn ông này đi du lịch nước ngoài.

Nhưng du lịch không phải là câu trả lời. Một ngày nọ, khi đang ở Ý, anh ta trèo lên một vách đá với một điều trong đầu: tự tử. Khi anh ta đứng trên mép vách đá, sẵn sàng nhảy xuống tự tử, anh ta đột nhiên nghe thấy tiếng nhạc. Nó quá trong trẻo đến nỗi khiến anh ta giật mình. Anh ta nhìn xung quanh để xem nó phát ra từ đâu. Những gì anh ta nhìn thấy khiến anh ta kinh ngạc. Ở đó, tại lối vào một hang động xuất hiện một cậu bé chân không đang chơi kèn

harmonica. Âm thanh của kèn harmonica và hình ảnh cậu bé đã xuyên thấu vào tận đáy trái tim nhức nhối của anh ta. Đột nhiên, anh ta nhận ra rằng thế giới này vẫn còn bao nhiêu điều đáng yêu và tươi đẹp. Anh ta nhận ra mình đã ích kỷ và tự thương hại mình như thế nào.

Sau này, anh ta nói rằng cậu bé chân không đang chơi kèn harmonica là một món quà từ Thiên Chúa. Nó còn hơn thế nữa. Đó chính là sự hiện diện và sức mạnh của Chúa chạm đến cuộc đời anh để giúp anh, vào thời điểm anh ta không còn có thể tự giúp mình nữa.

Khi Chúa Giêsu nói, “Không có gì là không thể với Chúa,” tôi tin rằng Người muốn nói rằng với Chúa, chúng ta sẽ khám phá ra những điều kiện cần và đủ để chữa lành, giải thoát, phục hồi, hy vọng, hoặc kiên trì đối với bệnh tật, sự giam hãm, nghiện ngập, tuyệt vọng, hoặc cái đau kinh niên của mình. Chúa có thể không khiến vấn đề biến mất, nhưng Chúa sẽ dẫn dắt chúng ta vượt qua và chỉ cho chúng ta một chân trời mới. Và con tim chúng ta sẽ sống động và vui tươi trở lại.

Hiệp thông trong Chúa Ba Ngôi và hiệp nhất với ông bà anh chị em,

Lm Tôma Vũ Minh Đức, SJ